Âm nhạc Tago Mago

Julian Cope viết trong Krautrocksampler rằng Tago Mago "chỉ giống chính nó, không giống bất cứ thứ gì cả trước và sau", và phần lời đào sâu "xuống phía dưới vào Vô thức".[15] Tago Mago cho thấy Can thay đổi sang phong cách jazz hơn và thử nghiệm hơn các sản phẩm trước, với những đoạn nhạc dạo không lời dài hơn và ít hát hơn; điều này là do sự khác biệt giữa Suzuki và cựu hát chính Mooney, người từng chiếm ưu thế hơn trong ban nhạc.[17] Trên album, Can lấy cảm hứng âm nhạc từ các nguồn đa dạng như từ các nghệ sĩ jazz (Miles Davis) và từ nhạc avant-garde điện tử.[18] Album cũng được truyền cảm hứng bởi nhà huyền bí Aleister Crowley, được thể hiện qua âm thanh đen tối của album cũng như việc nó được đặt theo tên Isla de Tagomago, một hòn đảo xuất hiện trong huyền thoại Crowley.[4] Czukay xem album là "một cố gắng để đến một thế giới âm nhạc bí ẩn từ ánh sáng đến bóng tối và trở về".[9] Nhóm cho rằng album là "tác phẩm kỳ diệu" của họ.[4] Những track có một "một bầu không khí của bí ẩn và những bí mật không được nói ra".[8] Tago Mago được chia làm hai LP, LP đầu tiên được cấu trúc nhiều hơn, cái còn lại thử nghiệm và tự do hơn.[19]

"Paperhouse", track mở đầu, là một track ngắn hơn trong album. Nhà phê bình Ned Raggett của Allmusic mô tả bài hát là "bắt đầu với tiếng ngân và trống trầm, trước khi biến thành một cú cuộn xoáy ầm ầm ở đoạn giữa, rồi dịu xuống lần nữa trước cú đánh cuối cùng."[1] "Mushroom" là track kế tiếp, Leone ghi nhận rằng nó có âm thanh đen tối hơn track trước. "Oh Yeah" và "Halleluhwah" gồm những yếu tố được xem là "độc quyền" của Can: "giọng hát của Damo Suzuki thay đổi từ tiếng lầm bầm mềm mại tới bùng nổ mạnh mẽ mà không một cảnh báo; tiếng trống thất thường của Jaki Liebezeit; những thao tác sản xuất của Holger Czukay (ví dụ đảo ngược giọng hát và hiệu ứng âm thanh mở đầu trong 'Oh Yeah')."[20] Cả "Oh Yeah" và "Halleluhwah" đều sử dụng những groove lập lại.[21]

LP thứ hai có các nhạc phẩm avant-garde hơn, Roni Sarig, tác giả The Secret History of Rock gọi nó là "gần hơn bao giờ hết với nhạc noise avant-garde."[6] Với những thử nghiệm băng và vô tuyến của Holger Czukay, hai track "Aumgn" và "Peking O" đã khiến các nhà phê bình cho rằng Tago Mago là "tác phẩm tột bậc nhất về phương diện âm thanh và cấu trúc" của Can.[6] "Aumgn" do tay keyboard Irmin Schmidt hát thay vì Suzuki.[17] Track cuối, "Bring Me Coffee or Tea", được Raggett ghi nhận là "đoạn đuôi của một tác phẩm cột mốc."[1]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Tago Mago http://www.allmusic.com/album/r3217 http://www.furious.com/PERFECT/hysterie2.html http://www.jimdero.com/TurnOn/CanExcerpt.htm http://www.malcolmmooney.com/music/music.html http://www.metacritic.com/music/tago-mago-40th-ann... http://www.mute.com/artists/publicArtistLoad.do?id... http://pitchfork.com/reviews/albums/11698-monster-... http://pitchfork.com/reviews/albums/16075-tago-mag... http://www.progreviews.com/reviews/display.php?rev... http://www.spoonrecords.com